Tác giả : .:Memory:.
[Giới thiệu]
Hôm trước có đọc topic viết về mối tình đầu của bác sogood , cũng nổi hứng muốn viết một cái gì đấy về mối tình đầu của mình
Em cũng là thành viên của hội đêm dài, nên mối tình của em nó cũng có chút cay đắng như các bác ở trong đấy, và nó có cả những tâm sự của em
Các bác đọc rồi cho em ý kiến với ah
tx 6/2006
Tôi sinh ra trong một gia đình bố mẹ là cán bộ công nhân viên chức nhà nước, từ nhỏ luôn không phải đụng tay chân vào làm một công việc gì. Ở lứa tuổi 8x, sức học cũng thuộc dạng khác, tuy nhiên như mọi người nhận xét là khá thông minh nên luôn học hành theo dạng tài tử, ít khi đọc sách, ham đọc truyện và chơi bời. Năm lớp 11 bắt đầu rộ lên game online, bị cuốn theo đó và suốt ngày chỉ quanh quẩn bên bàn máy tính và luôn miệng nhủ khi nào lên lớp 12 sẽ bắt đầu học. Và như bao nhiêu tín đồ mê game, lên lớp 12 vẫn có lối suy nghĩ như vậy, tôi tiếp tục sa đà vào game không có dấu hiệu dừng lại. Mãi đến tháng 5, tháng chuẩn bị thi tốt nghiệp, tôi mới gác game lại và bắt đầu nghĩ đến việc học để chuẩn bị thi đại học. Tuy không học hành nhiều nhưng tôi thỉnh thoảng vẫn đụng đến sách vở nên kiến thức căn bản không bị mai một đi nhiều, trong khi các bạn bè tập trung làm đề thi đại học năm này năm kia tôi vẫn dậm chân tại chỗ. Lúc đấy tôi chỉ nghĩ phải tìm kiếm một lớp luyện thi cấp tốc nào đấy nhằm có thể có đủ kiến thức để bước vào kì thi. May mắn là có một trường cạnh nhà dì tôi cách đấy gần 20 cây số vào dịp thi xong tốt nghiệp có lớp luyện thi cấp tốc, tôi xin bố mẹ tôi được đến ở nhà dì để có thể học 1 tháng luyện thi ở đấy.
Lần này là thi đại học, tôi đã quyết tâm phải học. Nhà dì có 4 phòng cho thuê trọ, bình thường phòng chỉ cho con gái thuê, không cho con trai vì dì bảo con trai khó kiểm soát. Dì tôi là giáo viên tiểu học, còn chú thì là công nhân làm ở hãng tàu, nhà có đứa em đang học lớp 1, lúc tôi sang dì đang mang bầu đứa em thứ 2. Lúc tôi sang thì đám con gái về quê nghỉ hè cả rồi, dì cho 4 đứa con trai khác thuê ( chỉ cho thuê 1 tháng để đến đấy ôn thi đại học ). 4 đứa thì 2 đứa ở phòng đầu, 2 đứa còn lại mỗi đứa mỗi phòng, còn phòng ở giữa thì dì bảo trả tiền phòng 1 tháng nên chỉ khóa cửa lại thôi. Bắt đầu những ngày tháng học cật lực, năm thi đại học lại trùng với mùa World Cup, tôi thuộc dạng cực ham bóng đá tuy nhiên thỉnh thoảng nghiền lắm mới lên để xem. Cũng chính thời gian này, tôi gặp em lần đầu, em nhỏ hơn tôi 1 tuổi, khi ấy đang chuẩn bị lên lớp 12, hôm đấy tầm khoảng 6 rưỡi sáng, mấy thằng con trai đang cởi trần đứng nói chuyện trời chuyện đất thì tự dưng em đi thẳng vào, mấy thằng bất ngờ, em vào phòng của mình (phòng 2 khóa cửa), lấy quần áo rồi đi ra ngoài. Mấy thằng còn trêu em nhưng em xem như không nghe, cứ thế đi, ấn tượng của tôi về em chỉ là em trắng, để kiểu tóc ngắn, người nhỏ nhắn, và tôi thấy như kiểu em kiêu, nên tôi vốn không có thiện cảm, hơn nữa, tôi vốn suốt ngày chăm chú vào game, về con gái, chẳng mấy khi tôi để ý.
Sau quãng thời gian sau khi thi đại học là quãng thời gian mà nhàn nhã nhất trong cuộc đời, mặc kệ những vướng bận nghĩ lại, tôi về quê chơi với ông bà. Ở mãi quê với ông bà nội ngoại cũng chán, tôi lại lên dì chơi. Lúc này thì đám con gái đã lên đấy để học hè ( trường đấy trước khi vào học chính luôn tổ chức học hè đâu tầm 1 tháng ). Nhờ dì tôi cũng biết được tên của tụi con gái đấy, nhưng cũng chỉ biết thế, tôi không lân la làm quen vì từ trước đến giờ tôi luôn ghét con gái (còn chuyện vì sao tôi ghét con gái thì cho tôi sẽ kể vào dịp khác). Tôi quanh quẩn chỉ có ăn, ngủ, thỉnh thoảng ra net lướt web, đọc tin nhắn bạn bè. Một hôm dậy sớm quá, tôi bật nhạc bật loa to (tôi vốn có thói quen bật nhạc luôn để loa to), hồi đấy đang thịnh hành Nhật Tinh Anh với ‘’Vầng trăng khóc’’. Đang nhắm mắt nghe nhạc thì tự dưng em lên, nói trống không kiểu bực bội: Hay nhỉ. Tôi thuộc dạng cứng đầu, nếu nói nhẹ thì tôi còn nghe, cái kiểu ương thì tôi lại chẳng ngán, tôi mới cười cười: Hay chứ. Em không nói không rằng gì nữa đi xuống dưới phòng trọ, tôi mỉm cười đắc thắng một mình. Sau lần đấy tôi thỉnh thoảng có nói chuyện với con gái ở đấy, cũng quen một đôi chút nhưng chỉ ở mức xã giao.
Hôm đấy, như mọi khi, ăn cơm nhà dì xong tôi ra ngoài hiên nói chuyện phiếm với con gái ở đấy. Vì ở trọ học nên cứ mỗi buổi chiều hoặc ăn cơm tối xong, tụi con gái lại ra hiên ngồi nói chuyện, nên thỉnh thoảng tôi cũng góp vui vài ba câu chuyện tầm phào. Tôi và em chẳng mấy khi nói chuyện với nhau, không biết em ra sao, còn tôi tôi vốn không thấy thiện cảm với em cho lắm, buổi đấy em đi dự sinh nhật bạn. Bỗng nhiên trời mưa khá to, đám con gái đi vào phòng hết, tôi chẳng có việc gì làm nên chỉ quanh quẩn đứng trước hiên. Tôi vốn thích ngắm mưa, nhất lại là mưa to, lúc tôi đang đứng thì em chạy ào qua cửa, thấy tôi đứng đấy em mới hỏi:
- Nhớ em nào hay sao mà đứng thẫn thờ ở đấy thế?
Tôi lúc ấy chỉ đáp đùa:
- Nhớ em chứ nhớ ai!
Em chẳng nói gì thêm, đi vào phòng trọ, tôi đi lấy 1 cái ghế ngồi, ngồi ngắm mưa tiếp, đầu óc mông lung, thấy chán chán, cứ thế ngồi. Lát sau thấy em chắc đi ra phơi đồ, em có nhìn thấy tôi hỏi:
- Anh nhớ người yêu hay sao mà lại cứ ngồi đấy thế?
Tôi chẳng nói gì, cứ im im, vì lúc ấy buồn buồn, chán chán, chắc do tôi vốn ít nói và cũng chơi với ít bạn bè nên trong những tình huống thế này tôi chẳng muốn nói chuyện với ai. Tự dưng thấy em phơi đồ xong rồi đến cạnh tôi bảo lấy cho em cái ghế, em ngồi với tôi. Tôi cũng vào nhà, lấy ghế cho em, lúc đấy thực sự tôi không muốn nói chuyện với ai cả, tôi chỉ muốn một mình, và em hỏi, tôi trả lời, cứ điệp khúc thế rồi tôi với em nói chuyện khá nhiều, về học tập, về cuộc sống. Em có hỏi tôi có người yêu chưa, tôi cũng nói với em là hồi cấp 3, có 1 người con gái thích tôi, nhưng tôi chả bao giờ để ý con gái nên mấy cái chuyện đấy tôi không để ý lắm. Và tôi, tôi cũng hỏi em có người yêu chưa. Em bảo: Em chưa…
Tôi với em cứ thế nói chuyện, lúc em đứng dậy vào phòng trọ là vào khoảng 12h đêm, gần 3 tiếng nói chuyện với em, từ trước đến giờ đây là lần đầu tiên tôi nói chuyện lâu như vậy với một người con gái. Em đi vào phòng trọ, tôi vẫn ngồi đấy, vẫn suy nghĩ lung tung, tôi thấy nói chuyện với em khá hợp, tôi có chút cảm tình với em, cũng khá lâu sau tôi mới vào nhà đi ngủ. Trời vẫn mưa như trút nước…
Em cũng là thành viên của hội đêm dài, nên mối tình của em nó cũng có chút cay đắng như các bác ở trong đấy, và nó có cả những tâm sự của em
Các bác đọc rồi cho em ý kiến với ah
tx 6/2006
Tôi sinh ra trong một gia đình bố mẹ là cán bộ công nhân viên chức nhà nước, từ nhỏ luôn không phải đụng tay chân vào làm một công việc gì. Ở lứa tuổi 8x, sức học cũng thuộc dạng khác, tuy nhiên như mọi người nhận xét là khá thông minh nên luôn học hành theo dạng tài tử, ít khi đọc sách, ham đọc truyện và chơi bời. Năm lớp 11 bắt đầu rộ lên game online, bị cuốn theo đó và suốt ngày chỉ quanh quẩn bên bàn máy tính và luôn miệng nhủ khi nào lên lớp 12 sẽ bắt đầu học. Và như bao nhiêu tín đồ mê game, lên lớp 12 vẫn có lối suy nghĩ như vậy, tôi tiếp tục sa đà vào game không có dấu hiệu dừng lại. Mãi đến tháng 5, tháng chuẩn bị thi tốt nghiệp, tôi mới gác game lại và bắt đầu nghĩ đến việc học để chuẩn bị thi đại học. Tuy không học hành nhiều nhưng tôi thỉnh thoảng vẫn đụng đến sách vở nên kiến thức căn bản không bị mai một đi nhiều, trong khi các bạn bè tập trung làm đề thi đại học năm này năm kia tôi vẫn dậm chân tại chỗ. Lúc đấy tôi chỉ nghĩ phải tìm kiếm một lớp luyện thi cấp tốc nào đấy nhằm có thể có đủ kiến thức để bước vào kì thi. May mắn là có một trường cạnh nhà dì tôi cách đấy gần 20 cây số vào dịp thi xong tốt nghiệp có lớp luyện thi cấp tốc, tôi xin bố mẹ tôi được đến ở nhà dì để có thể học 1 tháng luyện thi ở đấy.
Lần này là thi đại học, tôi đã quyết tâm phải học. Nhà dì có 4 phòng cho thuê trọ, bình thường phòng chỉ cho con gái thuê, không cho con trai vì dì bảo con trai khó kiểm soát. Dì tôi là giáo viên tiểu học, còn chú thì là công nhân làm ở hãng tàu, nhà có đứa em đang học lớp 1, lúc tôi sang dì đang mang bầu đứa em thứ 2. Lúc tôi sang thì đám con gái về quê nghỉ hè cả rồi, dì cho 4 đứa con trai khác thuê ( chỉ cho thuê 1 tháng để đến đấy ôn thi đại học ). 4 đứa thì 2 đứa ở phòng đầu, 2 đứa còn lại mỗi đứa mỗi phòng, còn phòng ở giữa thì dì bảo trả tiền phòng 1 tháng nên chỉ khóa cửa lại thôi. Bắt đầu những ngày tháng học cật lực, năm thi đại học lại trùng với mùa World Cup, tôi thuộc dạng cực ham bóng đá tuy nhiên thỉnh thoảng nghiền lắm mới lên để xem. Cũng chính thời gian này, tôi gặp em lần đầu, em nhỏ hơn tôi 1 tuổi, khi ấy đang chuẩn bị lên lớp 12, hôm đấy tầm khoảng 6 rưỡi sáng, mấy thằng con trai đang cởi trần đứng nói chuyện trời chuyện đất thì tự dưng em đi thẳng vào, mấy thằng bất ngờ, em vào phòng của mình (phòng 2 khóa cửa), lấy quần áo rồi đi ra ngoài. Mấy thằng còn trêu em nhưng em xem như không nghe, cứ thế đi, ấn tượng của tôi về em chỉ là em trắng, để kiểu tóc ngắn, người nhỏ nhắn, và tôi thấy như kiểu em kiêu, nên tôi vốn không có thiện cảm, hơn nữa, tôi vốn suốt ngày chăm chú vào game, về con gái, chẳng mấy khi tôi để ý.
Sau quãng thời gian sau khi thi đại học là quãng thời gian mà nhàn nhã nhất trong cuộc đời, mặc kệ những vướng bận nghĩ lại, tôi về quê chơi với ông bà. Ở mãi quê với ông bà nội ngoại cũng chán, tôi lại lên dì chơi. Lúc này thì đám con gái đã lên đấy để học hè ( trường đấy trước khi vào học chính luôn tổ chức học hè đâu tầm 1 tháng ). Nhờ dì tôi cũng biết được tên của tụi con gái đấy, nhưng cũng chỉ biết thế, tôi không lân la làm quen vì từ trước đến giờ tôi luôn ghét con gái (còn chuyện vì sao tôi ghét con gái thì cho tôi sẽ kể vào dịp khác). Tôi quanh quẩn chỉ có ăn, ngủ, thỉnh thoảng ra net lướt web, đọc tin nhắn bạn bè. Một hôm dậy sớm quá, tôi bật nhạc bật loa to (tôi vốn có thói quen bật nhạc luôn để loa to), hồi đấy đang thịnh hành Nhật Tinh Anh với ‘’Vầng trăng khóc’’. Đang nhắm mắt nghe nhạc thì tự dưng em lên, nói trống không kiểu bực bội: Hay nhỉ. Tôi thuộc dạng cứng đầu, nếu nói nhẹ thì tôi còn nghe, cái kiểu ương thì tôi lại chẳng ngán, tôi mới cười cười: Hay chứ. Em không nói không rằng gì nữa đi xuống dưới phòng trọ, tôi mỉm cười đắc thắng một mình. Sau lần đấy tôi thỉnh thoảng có nói chuyện với con gái ở đấy, cũng quen một đôi chút nhưng chỉ ở mức xã giao.
Hôm đấy, như mọi khi, ăn cơm nhà dì xong tôi ra ngoài hiên nói chuyện phiếm với con gái ở đấy. Vì ở trọ học nên cứ mỗi buổi chiều hoặc ăn cơm tối xong, tụi con gái lại ra hiên ngồi nói chuyện, nên thỉnh thoảng tôi cũng góp vui vài ba câu chuyện tầm phào. Tôi và em chẳng mấy khi nói chuyện với nhau, không biết em ra sao, còn tôi tôi vốn không thấy thiện cảm với em cho lắm, buổi đấy em đi dự sinh nhật bạn. Bỗng nhiên trời mưa khá to, đám con gái đi vào phòng hết, tôi chẳng có việc gì làm nên chỉ quanh quẩn đứng trước hiên. Tôi vốn thích ngắm mưa, nhất lại là mưa to, lúc tôi đang đứng thì em chạy ào qua cửa, thấy tôi đứng đấy em mới hỏi:
- Nhớ em nào hay sao mà đứng thẫn thờ ở đấy thế?
Tôi lúc ấy chỉ đáp đùa:
- Nhớ em chứ nhớ ai!
Em chẳng nói gì thêm, đi vào phòng trọ, tôi đi lấy 1 cái ghế ngồi, ngồi ngắm mưa tiếp, đầu óc mông lung, thấy chán chán, cứ thế ngồi. Lát sau thấy em chắc đi ra phơi đồ, em có nhìn thấy tôi hỏi:
- Anh nhớ người yêu hay sao mà lại cứ ngồi đấy thế?
Tôi chẳng nói gì, cứ im im, vì lúc ấy buồn buồn, chán chán, chắc do tôi vốn ít nói và cũng chơi với ít bạn bè nên trong những tình huống thế này tôi chẳng muốn nói chuyện với ai. Tự dưng thấy em phơi đồ xong rồi đến cạnh tôi bảo lấy cho em cái ghế, em ngồi với tôi. Tôi cũng vào nhà, lấy ghế cho em, lúc đấy thực sự tôi không muốn nói chuyện với ai cả, tôi chỉ muốn một mình, và em hỏi, tôi trả lời, cứ điệp khúc thế rồi tôi với em nói chuyện khá nhiều, về học tập, về cuộc sống. Em có hỏi tôi có người yêu chưa, tôi cũng nói với em là hồi cấp 3, có 1 người con gái thích tôi, nhưng tôi chả bao giờ để ý con gái nên mấy cái chuyện đấy tôi không để ý lắm. Và tôi, tôi cũng hỏi em có người yêu chưa. Em bảo: Em chưa…
Tôi với em cứ thế nói chuyện, lúc em đứng dậy vào phòng trọ là vào khoảng 12h đêm, gần 3 tiếng nói chuyện với em, từ trước đến giờ đây là lần đầu tiên tôi nói chuyện lâu như vậy với một người con gái. Em đi vào phòng trọ, tôi vẫn ngồi đấy, vẫn suy nghĩ lung tung, tôi thấy nói chuyện với em khá hợp, tôi có chút cảm tình với em, cũng khá lâu sau tôi mới vào nhà đi ngủ. Trời vẫn mưa như trút nước…
… Mưa...