Phổ thơ chuyện tình : ROMEO và JULIET
-----------Thuốc Nổ Cực Mạnh------------
"Tay nguyệt lão chẳng xe thì chớ
Xe thế này có dở dang không?" (Cung Oán Ngâm Khúc)
Trai thanh gái tú chung lòng
Hẹn nhau chín suối, quyết không chia lìa.
Thế gian biết bao lời mai mỉa
Chuyện tình xưa kể ở Vê- rôn
Mối thù gia tộc, oán hờn
Hai nhà quí phái, gờm gờm ghét nhau
Chỉ vì những chuyện không đâu
Gà ganh tiếng gáy, hồi lâu hoá thù
Một nhà họ Mon-ta-gu
Quyền hành khuynh đảo cả khu nể vì
Con trai lớn tới kỳ tìm bạn
Tuổi thanh xuân đôi tám mà thôi
Tên vang khắp chốn cùng nơi
Ro-me-o ấy con người tài hoa
Nhà hàng xóm, danh gia vọng tộc
Ca-pu-let ngôi vị độc Tôn
Một cô con gái vừa tròn
Tuổi em Mười bốn vẫn còn chưa yêu
Cái ông giời cố trêu duyên phận
Để Ro-me tiếp cận Ju-li
Cái đêm hôm ấy đêm gì
Trăng sao chứng giám tình si trao rồi
Ban công cửa sổ tỏ lời
Nguyện cùng sống chết để đời bên nhau
Mẹ cha cấm cũng đâu có được
Tình yêu đầu dám vượt gia qui
Hẹn thề bỏ xứ trốn đi
Cãi cha, hờn mẹ cũng vì chữ yêu
Mà ông trời đâu chiều theo ý
Romeo vô lý giết người
kẻ ấy nào có xa xôi
Ti- ban tiểu tử, là người Ca-pu
Xét gia thế cũng như Rô méo
Cũng đàng hoàng khắp nẻo nể vì
Cái chuyện sinh những thị phi
Chàng rôm bị xử biệt ly lưu đày
Ju-li-et say cơn tình ái
Gia phụ nàng ép mối nhân duyên
Ép cho nàng phải lấy liền
Vương gia người ấy có quyền có danh
Quyết không chịu thôi đành tự vẫn
Thuốc độc kia, để hận cho đời
Là theo kế của cha nuôi
Ngậm viên thuốc ngủ, quên đời vài hôm
Thi thể ấm ôm cơn tình ái
Đặt gọn gàng dưới mái nhà hoang
Ro-me-o thấy bàng hoàng
Bỏ tù trốn trại tìm nàng, lạnh băng
Lúc nghĩ quẩn, cơn hăng máu ứa
Rút dao ra mà cứa vào tim
Mồ hoang phút chốc im lìm
Nhân gian cũng khóc, xác chìm máu tan
Chàng gục ngã bên nàng lạnh ngắt
Ôm mối tình son sắt lìa đời
Ju-li-et, tỉnh lại rồi
Thuốc mê tan hết, là hồi cơn mê
Thấy bên cạnh, nằm lê trên đất
Xác người yêu, đúng thật là chàng
Cô nương dạ bỗng kinh hoàng
Rút dao đâm nát tâm can vì tình
Nàng ngã cạnh người mình yêu nhất
Mối tình buồn cất lại thành thơ
Chuyện này ai viết hay chưa
Hôm nay mạnh bút, phổ thơ tình buồn.
Thanks TGK
Đọc truyện mỏi mắt thì thử chơi game xem :)