Cách đây đôi tuần Tôi cùng Kuang 2 có tranh thủ đi chơi 1 vòng: Bắc Ninh, Hải Dương, Hải Phòng. Tiện đường ghé qua thăm bạn vungocanh.
http://vozforums.com/member.php?u=42407
Tên thật là Vũ Ngọc Anh Giới tính: nữ (thấy trong lý lịch khai thế)
Sinh ngày: 23/10/1987 Sở thích: yêu màu tím, màu đỏ, màu đen... Thích chơi thú nhún và cưỡi ngựa. Nghề nghiệp: Bán cá, thịt, cung cấp rau củ quả cho các nhà hàng. Từng là Chủ quán karaoke Chiều tím. Vài điều về bản thân: Chưa có người yêu, tính tình hòa đồng, tình tình hiền lành dễ bắt nạt, bắt nạt là khóc, lấy nước mắt để dọa đối phương ...
Quê quán: Hải Phòng. Tên viết tắt: VNA (VietNam Airlines), được các thím, các chị trên vOz gọi thân mật là "chị Vú".
Hoạt động tại vOz: Tham gia diễn đàn ngày: 23/11/2007. Tham gia leeech team thử nghiệm từ 16/10/2008 cùng với cpc, Mr2006,... Leeeech team chính thức hoạt động ngày 30/12/2008. 6/4/2009: vungocanh chính thức được bổ nhiệm là MOD khu vực vui chơi giải trí. (cùng ngày với Mr2006: Box Game). - Ngày 14/02/2009. Ngày tình yêu. vungocanh đã trả lời đúng một câu hỏi hóc búa của assmin fRzzy. Phần thưởng: được giữ trọng trách gieo hạt giống. Hiện vẫn là người chính thức và duy nhất. Theo thống kê thì cây phả hệ đó khá to. với 7 nhánh chính. còn 3 nhánh không thể thành cành lớn vì bị thui chột do chị gái đe dọa.
- Leader team "thèm tít":
+ Ngày 13/08/2009: dẫn đầu đoàn biểu tình đòi Phường trao quyền tự sướng. Ngay từ đầu cuộc biểu tình đã không nhận được sự ủng hộ của chị Nổ, chị Sáu và chị gái và các vị trưởng lão khác. + Ngày 19/08/2009: Do các trưởng lão xúi bẩy. vungocanh đã bị đeo một cái title mới: "đang thèm title mới ... ". + Tuy nhiên đoàn biểu tình vẫn chưa thỏa mãn với phần thưởng đó. vẫn tiếp tục đình công. + Ngày 28/08/2009: Một bạn tay to khác, tuy không tham gia biểu tình nhưng lại xui nguyên giục bị: "Vẫn phục bạn NTH, ko mod, ko smod mà vẫn được có hàng khủng =))". Ngay lập tức, đòn trừng phạt giáng xuống, nhanh, gọn đến độ nạn nhân gần 1 tuần sau mới phát hiện ra. + Ngày 23/09/2009: chị gái tự nhiên có title mới: "Anh thật tuyệt vời!!!", và làm cuộc biểu tình càng thêm căng thẳng. Đoàn biểu tình hè nhau khóc cho thật to để gây áp lực cho Phường. + Ngày 23/10/2009: chị gái ra tuyên bố: danh phận, tước hiệu: không nên thay đổi một cách tự phát. Tuy đoàn biểu tình không có ý kiến gì. + Ngày 15/11/2009: Một cuộc bỏ phiếu mới đc thực hiện cho công bằng. Dù đoàn biểu tình có khóc lóc, vật vã, ném gạch như mưa nhưng vẫn không làm cho chị Nổ, chị sáu, chị gái động lòng thậm chí còn phản tác dụng. Đoàn biểu tình vẫn kêu gọi đoàn kết, đấu tranh. + Ngày 19/11/2009: Thông báo chính thức của tổng quản về cách xử lý đoàn biểu tình. + Ngày 04/10/2009: Theo list của chị gái cung cấp: toàn bộ đoàn biểu tình đã bị đàn áp một cách có tổ chức. - Thành viên nằm vùng (chưa chính thức) của đội bơi đêm khu vực Vịnh Bắc Bộ. Tham gia hoạt động tình báo từ năm 2007 với tần xuất 1 tuần kiểm tra cơ sở 1 lần. - Thành viên của Team Báo thù. - Thành viên của Nhóm tư vấn tình cảm thuộc tập đoàn GL ., inc - Là phái yếu đông thời nhờ ưu thế trẻ tuổi, dễ thương: nên vungocanh rất có khiếu trong chuyện ngoại giao. Bạn bè và các phan của VNA rất nhiều: HN, SG, BD, ĐL, ĐN, HP, Korea, Mỹ...
Đánh giá cá nhân: VNA là người nghị lực đáng được khâm phục, Tôi rất quý VNA.
Sự thật về vungocanh (by Fang.2F)
Lời tựa: Gió đông xào xạc, sen súng xác xơ, bản nhân đương lúc rảnh rỗi mà ghé thăm diễn đàn. Thấy có topic, dài chừng 2 chục trang, mà số wiew đã trên vạn lượt, lấy làm kỳ lạ lắm, bèn rê chuột mà xem, thì ra là topic về vungocanh. Liền đọc thử thì thấy người người rạo rực, vạn kẻ quay cuồng, mà chung quy lại, đều muốn tìm hiểu về Vũ cả. Bản nhân cũng có qua lại với Vũ, trước là tình giường chiếu, sau là nghĩa xác thân, bèn viết vài dòng, để những kẻ si mê thỏa lòng khao khát ! Nay kính bút !
____________________
Vũ Ngọc Anh, người Hải Phòng, tính tình hiền dịu nhu mì, lại có đức thương người, mỗi bận qua chợ, thấy chủ shop thời trang tất tưởi hết ra lại vào, ngồi ngồi đứng đứng, thảng trông mà khóc hết nước mắt, cảm thấy thương hại vô cùng, trong túi còn bao nhiêu tiền, bèn vào mà mua quần áo cho kỳ hết. Vũ thị thuở nhỏ dung mạo xấu xí, mà lại sáng dạ vô cùng, phàm những sách không chữ, nàng chỉ xem qua một lần là nhớ. Năm 17 tuổi, nhân vì học hành chăm chỉ, mà đỗ tú tài, nàng bèn từ biệt gia đình, đèn sách lai kinh mà vào đại học. Nhập trường Quốc Giám, học luôn mấy kỳ đều đứng đầu lớp, lấy làm đắc chí lắm. Một bận đang thẩn tha ôn luyện, chợt thấy phía ngoài có tiếng ồn ào, Vũ thị chạy ra xem thì thấy một chàng công tử mặt mũi khôi ngô, tướng mạo phi phàm đang ung dung ngồi đánh phỏm. Bèn cười khẩy mà rằng: - Ấu bất học, lão hà vi. Nhân bất học, bất tri lý. Công tử đây là thân nam nhi đại trượng phu, chẳng lo đèn sách, đặng mai này mở mặt với đời, lại vui thú vào cuộc đỏ đen. Âu cũng là uổng lòng trời vậy. Công tử mới cười lớn mà rằng: - Cô nương biết một mà chẳng biết hai. Thường có câu: "Đời người có hạn. Nẻo học vô cùng". Nay đem cái có hạn mà theo đuổi cái vô cùng. Há chẳng ngốc lắm sao. Lại xét những bậc cự phú bây giờ: Bầu Đức tay trắng làm nên, Dương Công Minh buôn xoài mà thắng, đủ biết những bậc đại gia, chả mấy người học hành tử tế. Cứ theo lẽ ấy mà suy, thì người vô học mới là đại trí vậy. Vũ nghe công tử nói bèn chợt ngộ, bèn tự hận mình phí bao công lều chõng, mà mãi vẫn vướng phải bến mê, muốn bái công tử làm thầy, nhưng tỉnh lại thì công tử đã đứng dậy mà đi, gót hạc phiêu du, không còn hình bóng. Bèn trở về nhà, quăng đèn đốt sách, bỏ việc học hành, lân la khắp nơi này chốn nọ, sau xin được chân tiểu nhị ở khách điếm nổi tiếng bấy giờ, ngày ngày tiếp xúc với không biết bao nhiêu bậc đức cao vọng trọng, thấy lời công tử nói, chẳng sai đến mảy may. Vũ ngày ngày lại tưởng nhớ đến công tử, thấy dáng hổ mình rồng, diện mạo như hoa như ngọc, lấy làm đắm đuối lắm. Liền đi khắp nơi mà hỏi, tả lại người ấy như thế, như thế, mà bóng chim tăm cá, tuyệt vẫn chưa có chút tin. Gặp tiết Vu Lan, mới theo bạn lên chùa cúng bái, thấy một nhóm người đang say sưa văn đàm thi vịnh, thảng trông có dáng quen thuộc, lại gần thì đúng là người trong mộng bấy lâu, bèn níu áo mà rằng: - Thiếp được gặp lại chàng, quả như châu về Hợp Phố, muốn cùng chàng tính chuyện trăm năm, chẳng hay chốn bếp lửa phòng the, đã có ai coi sóc? Đáp: - Cõi trần quả nhiều duyên nợ, ta chỉ muốn nhẹ bước viễn du, đạo chồng vợ luân thường, chẳng hề màng tới. Lại nói: - Thiếp mong chàng như nắng hạn chờ mưa, nay việc trăm năm đã chẳng thành, chỉ muốn vui vầy một đêm cho thỏa niềm xa cách, mong chàng đừng từ chối. Bèn tuột áo cởi quần mà kéo công tử vào nhà nghỉ. Công tử bèn ngăn lại mà rằng: - Tấm thân trong sạch, há lại vì chút nữ sắc mà hủy hoại được ư? Đành phụ bạc mối thâm tình vậy. Vũ thị bèn khóc mà rằng: - Người quân tử như chàng, thực ở đời vạn người không có một. Nay sự đã không thành, chỉ xin chàng cho thiếp biết danh tính thế gia, đặng những lúc nhớ thương, có thể đến gặp chàng mà uống trà thưởng nguyệt. Đáp: - Ta với nàng, chỉ là duyên bèo nước. Huống chi ta bốn bể là nhà, nội hạc mây ngàn, không có nơi nào cố định. Nói rồi dứt áo ra đi. Vũ thị trông theo mà bùi ngùi rơi lệ. Đám bạn chàng có kẻ thương tình, gọi nàng lại mà bảo rằng: - Người ấy vốn tính khí kiêu ngạo lạnh lùng, đối với chuyện ái tình, thường coi như trò vô bổ. Nay cô nương vì người ấy mà khổ, đủ biết tình nghĩa đậm sâu. Nay hãy sớm tu sửa dung nhan, trau dồi tính cách, rồi vào F17, thấy ai là Fang.2F, thì chính thị là người ấy. Vũ thị nghe nói bèn nín khóc, tạ 3 tạ mà trở gót về nhà. Từ ấy chăm chỉ phấn son, sắm sửa áo quần, điểm tô mặt mũi, chưa đầy tháng sau, nghiễm nhiên được liệt vào hàng quốc sắc. Bèn đăng kí thành viên diễn đàn, chăm chỉ post bài, câu giai, chả bao lâu đã được thăng lên hàng Mod Vũ thị vào diễn đàn, hồi đầu chăm chỉ viết bài, sau do mấy lần chat với Fang.2F, rồi nhắn tin riêng, chỉ thấy như ném ngọc xuống sông, không một lần hồi đáp.
Ấy là sự tích vungocanh ở diễn đàn ta vậy!
Những chuyện chép ở đây, người đọc có thể thấy mơ hồ, như quen như lạ, như gặp như chưa. Nếu đã có truyện tương đương trên mạng, thì tất cả, đều của bản nhân vậy !
Các tay to khác :